Skip to main content

五百年桑田滄海
五百年桑田滄海, 
頑石也長滿青苔, 
長滿青苔。 
五百年桑田滄海, 
頑石也長滿青苔, 
長滿青苔。 
只一顆心兒未死, 
向往看逍遙自在, 
逍遙自在。 
哪怕是野火焚燒, 
哪怕是冰雪覆蓋。 
依然是志向不改, 
依然是信念不衰。 
蹉跎了歲月, 
激蕩著情懁。 
為什麼,為什麼, 
偏有這樣的安排? 
為什麼,為什麼, 
偏有這樣的安排? 
為什麼,為什麼, 
偏有這樣的安排? 
為什麼,為什麼, 
偏有這樣的安排?
Diêm Túc 閻肅

Ngũ bách niên tang điền thương hải
Ngũ bách niên tang điền thương hải, 
Ngoan thạch dã trường mãn thanh đài, 
Trường mãn thanh đài. 
Ngũ bách niên tang điền thương hải, 
Ngoan thạch dã trường mãn thanh đài, 
Trường mãn thanh đài. 
Chỉ nhất khoả tâm nhi vị tử, 
Hướng vãng khán tiêu dao tự tại, 
Tiêu dao tự tại. 
Na phạ thị dã hoả phần thiêu, 
Na phạ thị băng tuyết phúc cái. 
Y nhiên thị chí hướng bất cải, 
Y nhiên thị tín niệm bất suy. 
Tha đà liễu tuế nguyệt, 
Khích đãng trước tình hoài. 
Vị thập ma, vị thập ma? 
Thiên hữu giá dạng đích an bài? 
Vị thập ma, vị thập ma? 
Thiên hữu giá dạng đích an bài? 
Vị thập ma, vị thập ma? 
Thiên hữu giá dạng đích an bài? 
Vị thập ma, vị thập ma? 
Thiên hữu giá dạng đích an bài?
Dịch nghĩa
Năm trăm năm bãi bể biến nương dâu, 
Tảng đá cứng cỏi cũng phủ xanh rêu, 
Phủ xanh rêu. 
Năm trăm năm bãi bể biến nương dâu, 
Tảng đá cứng cỏi cũng phủ xanh rêu, 
Phủ xanh rêu. 
Chỉ còn một trái tim là chưa chết, 
Nhìn lại quá khứ tiêu dao tự tại, 
Tiêu dao tự tại. 
Nào sợ lửa nội đốt thiêu, 
Nào sợ băng tuyết che phủ. 
Chí hướng vẫn y nguyên không thay đổi, 
Niềm tin vẫn y nguyên không suy giảm. 
Đã để phí hoài năm tháng, 
Ngậm ngùi mang hoài bão. 
Bởi vì sao, bởi vì sao, 
Ta lại chịu cảnh như thế này? 
Bởi vì sao, bởi vì sao, 
Ta lại chịu cảnh như thế này? 
Bởi vì sao, bởi vì sao, 
Ta lại chịu cảnh như thế này? 
Bởi vì sao, bởi vì sao, 
Ta lại chịu cảnh như thế này?
Năm trăm năm vật đổi sao dời 
Đá vô tri cũng ngậm ngùi rêu xanh, 
Năm trăm năm! năm trăm năm! 
Ngũ hành Sơn nặng, giam cầm thân ta. 
Bao ngày bão tuyết sương sa 
Chim bay hút bóng, mắt nhoà cánh chim… 

Còn đây rừng rực trái tim, 
Thương về chốn cũ dõi tìm tiêu dao. 
Anh hùng ngang dọc Trời cao, 
Sá chi lửa đốt, sợ nào giá băng. 
Vẫn nguyên chí hướng tung hoành, 
Lòng tin ở lẽ công bằng vẫn nguyên. 

Tiếc thay năm tháng triền miên, 
Trách ta, thành kẻ than phiền vô công. 
Vì sao? Vì sao? Chí tang bồng, 
Bỗng thành cá chậu chim lồng xót xa!
nguồn thivien.net

Comments

Popular posts from this blog

Life - The race against Time 2.

Life - The race against Time. https://www.youtube.com/watch?v=4Aw_m6xuZ6Y&list=PLEC7831C0000FFC2E&index=6 http://www.bbc.co.uk/programmes/p00gqnyf Nếu như bạn có thể ngăn cản sự trôi đi liên tục của thời gian .... làm nó trôi chậm lại ... hay đẩy nó đi nhanh hơn. Nếu bạn có thể dừng bước đi của thời gian ... thậm chí khiến thời gian quay ngược về quá khứ. Thế giới mà chúng ta vẫn thấy sẽ trở nên rất khác biệt.  Thử nghĩ xem khi con người  chúng ta có thể tiến hành một cuộc du hành xuyên qua thời gian.            Mọi người luôn luôn phải theo sát giờ giấc từng ngày. Cuộc sống như là một cuộc chạy đua với thời gian. Mọi sinh vật sống đều chịu áp lực hàng ngày hàng giờ thôi thúc chúng đi tìm kiếm ăn ... kết đôi và làm tổ... nhưng trước khi tất thảy hoạt động đó diễn ra, thời gian của chúng liên tục được đếm. Bằng cách tua nhanh không gian qua ngày tháng hay nhiều năm, chúng ta sẽ thấy được cách các loài động thực vật thích nghi ...

Eau Vive - Alan Phan

 Eau Vive Trong ký ức của một đời bôn ba tứ xứ, với tôi, có lẽ những giờ phút êm đềm nhất là những bữa ăn với người mình yêu thương, bạn bè hay thậm chí là một mình trong khung cảnh trữ tình của một nhà hàng đặc biệt. Tôi thường không ấn tượng lắm với những nhà hàng 5 sao theo bảng xếp hạng của Michelin hay Conde Nast. Theo tôi, những nơi này thường rất đông người, thực khách phải chờ đợi lâu, trong khi nhân viên phục vụ lại quá bận rộn, và cái không gian không biết nên gọi là gì này cho tôi cảm giác giống như một chỗ tụ tập của đám doanh nhân hợm của “bỗng nhiên muốn… chơi nổi” hay những du khách thừa tiền muốn khoe đẳng cấp. Với tôi, một bữa ăn ở La Merenda tại Cote d’Azur, La Table d’Eugene ở Montmartre, Paris, hay Paradise Cove ngay bờ biển Malibu, California, luôn để lại nhiều kỷ niệm dịu ngọt trong sâu thẳm tâm hồn. Khi công cán đến các quốc gia châu Á, tôi cũng có ấn tượng với nhiều nhà hàng bản địa. Những tên tuổi khó quên ở đây là quán Jia Jia Tang Bao ở Thượng Hải, tiệm T...

The First Eden

The First Eden: The Mediterranean World and Man "On the European shore, spring has come. [...] The asphodel and many other species including the wild gladiolus, scarlet crowfoot and 50-odd species of orchid have kept the surplus food they made last year stored underground in bulbs and swollen roots. At the first hint of spring they use those savings to produce flowers, in some cases, even before they've sprouted leaves. At the same time, neatly synchronised by the warming weather, insects are hatching. Now they are busy collecting the bribes of nectar, advertised by the flowers, as inducements to transport pollen. This is the banquet that the birds have come to feed on."                                                                                       — Extr...